Xuân lạnh
(Lời tạ từ gửi tới cháu Jonathan H. , Leipzig)
Thơ Nguyễn Huyền Trang (Leipzig, CHLB Đức)
Xuân đang về, một đứa trẻ không quê
Vừa giã từ cõi đời lạnh giá
Về với trời, thiên thu nhàn hạ
Trút bớt ưu phiền, vướng bận trần gian?
Cha ở đâu, chẳng một lời từ nan
Bỏ lại con giữa cuộc đời cô quạnh
Trong giấc mơ đêm dài giá lạnh
Con tìm hơi ấm một bàn tay
Con tự hỏi gốc rễ mình đâu
Gương mặt con sắc Việt đậm mầu
Mũi tẹt, da vàng, tóc đen in dấu
Trong hình con, bóng dáng quê hương
Giờ đã xa xôi chốn thiên đường
Con ra đi theo kiếp trời định phận
Phút chào đời hay giờ tuyệt tận
Lạnh lẽo mong manh, vị đắng viên thành
Tình người lạnh, sinh ra con kiếp lạnh
Bàn tay lạnh tiễn bước con đi
Hai mươi ba năm khắc khoải những gì
Ngày sinh con, luân hồi khép vội
Con chưa một lần biết Xuân quê nội
Đào, quất, bánh chưng, rộn ràng khắp lối
Tiếng trẻ nô đùa, mừng vui mùa hội
Con đã lỡ rồi, cuộc sống mong manh
Xuân đã về, cây đời đã lên xanh
Ngàn lộc non, hé bừng nở trên cành
Gọi chim về hoan ca vui nhành lá
Cho lòng người bớt sắt đá, lạnh băng
Cho yêu thương sưởi ấm vĩnh hằng
Cho ân tình thắp lên chút nắng
Xua tan đi bóng đêm cay đắng
Để tình yêu chắp cánh nhân gian
Xuân này cha vui cùng quan san
Cầu mong cha phúc lạc, viên toàn
Quê nhà đỡ lắt lay, hoạn nạn
Để lòng người bớt tan tác, ly tan!Ảnh: Thế Sáng
{jcomments on
THƠ DỰ THI: Xuân lạnh
Tiện ích
Phông chữ
- Font Size
- Default
- Chế độ đọc