Diệu vợi quê hương
Thơ Văn Long (Karlsruhe, CHLB Đức)
Sao em nhận ra anh người xứ Nghệ
Dầu mấy chục năm rồi “chi mô, tê, răng, rứa„
Anh vẫn dành mỗi bận trở về quê
Điều gì đâu trong tâm thức tự bao giờ
Để mình nhận ra nhau những con người xứ Nghệ
Mình nhận ra nhau từ mưa nguồn gió bể
Từ nỗi nhọc nhằn bao thuở ông cha
Nơi gió Lào cháy bỏng thịt da
Đất với người cứ gần se cứng lại
Mình nhận ra nhau bởi từ nơi cằn cỗi ấy
Đất với người cứ mạnh mẽ vươn lên
Em nói tiếng Sài Gòn pha lẫn tiếng Nha Trang
Vẫn dịu ngọt điệu hò ví dặm
Anh lớ giọng Bắc mà trong âm sai nhiều
Vẫn chân tình mộc mạc chốn đồng quê
Xứ Nghệ mình ơi khắp muôn nẻo đường về
Bức tranh đẹp đường quanh quanh câu hát
Mỗi bước chúng con đi mang hồn thiêng của đất
Với tình người từ diệu vợi quê hương.
Ảnh: Thế Sáng
{jcomments on
THƠ DỰ THI: Diệu vợi quê hương
Tiện ích
Phông chữ
- Font Size
- Default
- Chế độ đọc