Mùa Xuân cỏ và cây
Thơ Kim Liên (Berlin)
Mùa Xuân qua mùa Xuân lại tới
Ở nơi đây, có bao nỗi buồn thương.
Trong vườn hoa lá tươi xanh,
Mùa Xuân đã điểm cho đời lại tươi.Bông hoa thơm ngát trong vườn,
Là bao nước mắt của người chăm lo.
Từng ngọn cỏ, lá cây và sự sống
Bao giọt mồ hôi đổ xuống nơi đây.Cây cỏ sợ không có người chăm bón,
Đất quặn đau vì đã mất đất rồi.
Con chim non muốn về xây tổ ấm,
Nhưng chẳng còn cây, tựa vào đâu?Họ lấy đất của dân, không thương tiếc,
Đền bù cho chẳng được là bao,
Cây khóc, người khóc… oan ức lắm!
Bắc thang lên để hỏi… ông Trời.Đời chúng tôi chịu bao điều cay đắng,
Sao Người không xuống giúp trần gian
Con chim về, có nơi để hót
Và con người có được mùa Xuân.Xin Thượng đế cho chúng con cuộc sống
Cỏ và cây được hưởng mùa Xuân.Ảnh: Thế Sáng
THƠ DỰ THI: Mùa Xuân cỏ và cây
Tiện ích
Phông chữ
- Font Size
- Default
- Chế độ đọc