Rồi cũng đưa nhau về - như rất nhiều ngày đã thế
Nhưng lặng im, hiu hắt tiếng thở dài
Chỉ mùa đông ngập ngừng rưng lệ
Trong gió mùa thảng thốt phút buông tay
Hãy nhấn „Thích Trang“ để theo dõi tin tức cập nhật của Tạp chí Hương Việt trên trang Facebook của bạn!
Rồi cũng đưa nhau về - như rất nhiều ngày đã thế
Nhưng lặng im, hiu hắt tiếng thở dài
Chỉ mùa đông ngập ngừng rưng lệ
Trong gió mùa thảng thốt phút buông tay
Không lao vào vòng tay của những gã trai để tìm niềm an ủi
Không cúi đầu quay đi che dấu những tủi hờn
Em búi niềm tin
Vịn vào chính em để tự mình đứng dậy
Bỏ lại đằng sau nỗi đau thời con gái
Và mối tình vụng dại tuổi hai mươi
Đâu cần phải trốn mình trong khói thuốc
sợi khói vô tình có cứu rỗi niềm đau
thì hãy dựa vai em mà khóc
nước mắt đàn ông
thường chảy ngược vào lòng (*)
Mưa lây rây hôn bờ vai phố
Phố ngập ngừng trước lời tỏ tình của mùa đông…
Nơi đôi môi giá băng
Mà lạ chưa _ phố nghe lòng ấm áp!
(Nụ hôn làm vơi đi cơn khát
Nụ hôn nồng nàn!)