feed-image

Hãy nhấn „Thích Trang“ để theo dõi tin tức cập nhật của Tạp chí Hương Việt trên trang Facebook của bạn!

BỎ QUA

Op2 1140X206P 1 frame

Ngày nào cũng vậy, mẹ ngồi đợi bố cho đến đêm khuya. Bố đi làm ở một nơi rất xa, vài ngày lại về Hà Nội một lần. Nhưng không bao giờ bố trở về nhà luôn. Mà lúc nào về Hà Nội, bố cũng đi rủ mấy người bạn nhậu nhẹt cho đến tận đêm. Rồi lại say khướt. Phải quá mười hai giớ bố mới trở về nhà. Dáng đi liêu  xiêu và nói lăng nhăng nữa. Nhiều khi bố còn chửi ầm ĩ ngoài sân và không chịu bước vào nhà.

Tiếng nói ấy nấc lên nghẹn ngào. Chới với! Bạn như cánh bèo giữa dòng, không cùng hướng với một ai, chỉ có dòng xoáy đang chảy, chảy dài mải miết. Nghe tiếng bạn thở gấp,nghe chữ duyên đang vờn nhau, nghe số phận đang đánh đố số phận. Bờ vai bỗng nghiêng, và lệ bạn chợt rơi. Vỡ òa rồi nức nở. Ngoài trời, đang nắng bỗng đổ mưa. Nghe ngổn ngang nỗi niềm. Cánh tay chạm cánh tay, lòng người đụng lòng người... Rồi sẽ qua?

“Cứ đến mỗi dịp rằm tháng 7, nỗi nhớ mẹ lại đong đầy tâm hồn con. Cơn mưa rả rích cuối hạ khiến những cảm xúc thời thơ ấu và kỷ niệm về mẹ lại ùa về… Trong nỗi nhớ ấy, con thèm được trở về cùng ăn bữa cơm mẹ nấu...”.

Nàng có một điệu cười rất đẹp, đó là hình dảnh duy nhất còn sót lại trong kí ức anh từ cái lần gặp gỡ quá vội vàng ở Sân bay Paris vào cuối tháng 11. Thậm chí đến cái tên nàng anh cũng không nhớ rõ, chỉ biết nàng là người Việt Nam và qua Paris công tác.

Yêu nhau được ba tháng, anh bảo với tôi: “Mình ra cửa hàng khóa tình yêu mua một chiếc em nhé”. Tôi thắc mắc: “Để làm gì vậy anh? Mình đang yêu nhau mà, mình đang rất yêu nhau”. Anh bảo: “Thì mình mua một chiếc khóa, ra cầu khóa lại để chứng tỏ sự son sắt, vững bền của tình yêu hai đứa”.

Thấy nhớ nhà, nhớ tiếng thở dài của mẹ, nhớ tiếng radio mỗi sáng của bố, nhớ tiếng lích chích của đàn gà con ngoài sân... Tháng này lại cứ lang thang mà chẳng chịu trở về. Hắn cứ thế phiêu bạt đến bao giờ. Bao giờ thì chân mới mỏi? Hay chân mỏi lâu rồi mà hắn ko biết?

Hồi còn nhỏ tôi luôn có ác cảm với người thứ ba, dù họ có „ vô tình“ hay „ cố tình“ thì tôi cũng xếp họ vào một rổ. Nhưng sau này lớn lên và va chạm với cuộc đời, tôi đã hiểu và đồng cảm được phần nào với số phận và nỗi khổ tâm của những con người bình thường ấy nhưng luôn được nhận một cái tên đại loại như „ hớt người yêu của người khác trước mũi họ“. Ở đây tôi chưa nói đến vô tình hay cố tình, bởi dù có thể nào, những người bị „ chì trích“ nhiều nhất vẫn cứ lại là…người thứ ba.

Tháng bảy về rồi, nơi quê nhà quê mẹ đã thu chưa? Nơi con ở bây giờ, gió đã chuyển mùa, để rồi chiều nay khi lang thang trên con đường xứ sở, con chợt thảng thốt nhận ra rằng chỉ còn vài ngày nữa thôi, mùa Vu lan sẽ lại về. Nhanh thật đó!

Thời gian trôi nhanh quá, nhìn lại sao thấy 5 năm nhanh như một cái chớp mắt bay vèo. Nếu so với thời gian của một đời người thì chẳng thấm vào đâu nhưng dù sao đi nữa đó cũng là một quãng thời gian đủ để con người làm nên một việc to lớn trong cuộc đời, ví dụ như lập gia đình rồi sinh con chẳng hạn.

Năm 1987, Thành Đoàn TP.HCM cử tôi đi học ở Đông Đức (Cộng hoà Dân chủ Đức), đó là lần đầu tiên tôi được “mở mắt” nhìn thiên hạ và học hỏi nhiều điều. CHDC Đức (1949-1990)  lúc đó là nước phát triển nhất trong khối COMECON (Hội đồng tương trợ kinh tế).

Các bài khác...

TIN TỨC - SỰ KIỆN MỚI CẬP NHẬT

QUẢNG CÁO
tapchihuongviet.eu 2020 02 07 um 17.29.59
tapchihuongviet.eu 2019 07 19 um 15.05.46
banner fam right

Hội chợ 'Việt Nam tại Đức' thu hút khách tham quan

Trong khuôn khổ Hội chợ Xuân AFA 2020, Tạp chí Hương Việt tổ chức sự kiện đặc biệt với chủ đề "Việt Nam tại Đức" nhân dịp kỷ niệm 45 năm thiết lập quan hệ ngoại giao giữa Việt Nam và Đức (1975-2020).

tapchihuongviet_treviet_vdKỷ niệm 10 năm hình thành và phát triển của Tạp chí Hương Việt

Kỷ niệm 10 năm hình thành và phát triển của Tạp chí Hương Việt, đồng thời hướng tới 45 năm thiết lập quan hệ ngoại giao Việt - Đức. Tạp chí Hương Việt cùng các Hội đoàn người Việt phía Tây-Nam nước Đức đã tổ chức chương trình Lễ hội văn hoá Việt Nam - Hương Việt 2019.