Đường Yên Viên
Tôi với sao
Trên thị trấn Yên Viên
Từng lớp bê tông
Lật nghiêng chân bước
Tôi lắng nghe
Bàn chân thánh thót
Lật gót
Êm êm... .
Tôi đẻ thơ trong tiếng gió mềm
Tôi tiến ra đường Hà Huy Tập
Những hàng xe tấp lập
Chạy, đi... .
Tôi lắng nghe
Tiếng nhạc rầm rì
Nhà nối tiếp
Ôm nhau trong chật chội
Đèn cao áp
Chạy về phía chân trời
Đèn cao áp
Như mắt người con gái
Những ánh đèn pha
Xao xác buổi đêm về.
Tôi lắng nghe bên lề đường
Nghe phố xá trong lòng tôi rạo rực
Quán cà phê kia đang có những tâm hồn... .
Có nhớ anh không?
Hỡi chợ Vân xinh đẹp!
Bách hoá Yên Viên
Trường Lê Ngọc Hân chật hẹp
Nhớ lại anh đi
Quán nét tan học về.
Đường Yên Viên
Một cô lao công quét rác
Đường ca hát
Sạch lì dào dạt
Những người qua giữ lại chút tâm hồn.
Đàn guitar
Một mối tình với bao cay đắng
Chỉ còn đây chia rẽ, nước mắt buồn
Guitar hãy ngân lên lần nữa
Cắt đứt tình này, Hà Nội đêm...
*
Em hãy nghe sáu dây đàn
Tiếng guitar bùng ...tan
Tiếng guitar mang những điệu buồn trong buổi chiều
Em cầm guitar như mối tình đầu tiên
Từng nhánh phượng đỏ rơi trên má
Tiếng đàn guitar ngân lên lần nữa
Cắt đứt chiếc dây nối buổi chiều và đêm tối
Tối đi về
Em ôm cây đàn guitar vụt tắt
Từng những ám mây, những mầu xanh bất chợt
Tan vào lòng em những dòng máu đỏ tươi
Trong bóng tối em kẹp những thanh âm bùng cháy
Qua lớp sơn nâu
Em ôm chiếc đàn
Em ôm những âm thanh đã lãng quên
Em gọi người đàn ông ấy
Với nỗi buồn khơi dậy
Trong chiếc đàn guitar những màu xanh, màu đỏ
Nhưng em vĩnh viễn không bao giờ nhìn thấy màu đó nữa
Vì em đã đánh mất em
Bỏ quên chiếc guitar bên bến tình
Và không cần nhặt lại
Sáu sợi dây đàn là sáu nỗi buồn - sáu điều em đang muốn thoát
Những màn đêm gần em, gần em càng thêm thắt chặt
Em với cây đàn guitar
Ôm về biển mộng
Đêm, đêm rồi...em mang guitar về đâu?
Tặng người con gái yêu anh tôi, thất tình với cây đàn guitar.
Nguyễn Trí Hiếu
Thơ: Đường Yên Viên
Tiện ích
Phông chữ
- Font Size
- Default
- Chế độ đọc