Con bước vào đời giữa cuộc sống bon chen
Mẹ và cha nơi quê nhà thao thức
Con bước vào đời với muôn nghìn ảo thực
Mẹ và cha lo lắng đến xót xa
Hãy nhấn „Thích Trang“ để theo dõi tin tức cập nhật của Tạp chí Hương Việt trên trang Facebook của bạn!
Tạp Chí Hương Việt
cầu nối quê hương
Con bước vào đời giữa cuộc sống bon chen
Mẹ và cha nơi quê nhà thao thức
Con bước vào đời với muôn nghìn ảo thực
Mẹ và cha lo lắng đến xót xa
Năm 1975, kết thúc chiến tranh Việt-Mỹ, tôi phục viên về làng làm ruộng ở vùng quê Bất Bạt. Đêm nghe con sông Đà thì thầm với đất, ngày trông núi Ba Vì ẩn hiện trong mây, tôi thổi hồn mình vào trang tuyền thuyết tình yêu của hai chàng thanh niên, Sơn Tinh và Thủy Tinh cùng yêu một người con gái Mỵ Nương đẹp như trang thần thoại.
Nhưng cô đã không chịu đựng thêm được nữa khi mẹ chồng cô nói có tình ý với một khách hàng của bà...
Tháng 5 về…
Cánh phượng hồng rơi sắc đỏ trên tay
Đưa em trở về sau bao mùa gió bấc
Trong tấc gang, ngỡ ngày xưa tưởng chừng như gần lắm
Ánh mắt hiện về đau đáu phía xa xăm
Mỗi một cô gái khi tìm hiểu gia đình người yêu bao giờ cũng để ý xem mẹ người yêu như thế nào? Trong bụng luôn thầm nghĩ, không cẩn thận vớ phải bà mẹ chồng khó tính thì khổ cả đời.
"Con biếu mẹ chiếc khăn len để mẹ quàng, năm nay nghe nói rét hơn mọi năm, mẹ ạ" - Nâng trên hai tay chiếc khăn len xanh màu lá mạ, con dâu tôi nhỏ nhẻ. Tôi ngỡ ngàng vì chiếc khăn thì ít mà ngạc nhiên vì gương mặt, vóc dáng của nó thì nhiều. "Khương!" - Bất giác tôi bật tiếng kêu. Cứ tưởng đó là một phụ nữ khác, chứ không phải nó, một đứa con gái từ nông thôn mới lên thành phố làm việc......Nghe ai gọi tên ai
trong cồn cào nỗi nhớ
Nghe mây vờn trong gió
Giữa vầng trăng dịu êm...
Cả thành phố có bốn cây phượng tím. Cây phượng tím trồng trong sân nhà em là kỷ niệm của mối tình của tôi và em, một mối tình theo cách nói của nhân gian là mối tình cổ điển...
Em vẫn bước những bước đi kiêu hãnh
Từ khi mình xa nhau
Bước trên đau thương và nước mắt
Lầm lũi đi qua vết xước nơi trái tim
Ru bình yên bằng lặng lẽ
Thắt lòng.
Đâu cần phải trốn mình trong khói thuốc
sợi khói vô tình có cứu rỗi niềm đau
thì hãy dựa vai em mà khóc
nước mắt đàn ông
thường chảy ngược vào lòng
Người ta nói hạnh phúc chỉ là lời nói dối
Em không tin !!!
Nước mắt chẳng thể nào hoá giải niềm đau.
Cơn mưa đầu mùa không làm tan cơn khát.
Có gì giống nhau giữa cơn mưa và nước mắt.
Hay thượng đế vô tình rơi nước mắt thành mưa.
Tôi là hành khách của chuyến bay VN Airline từ Đức về Việt Nam theo dự kiến là ngày 17 tháng 4 nhưng hiện vẫn chưa có tin tức gì về kế hoạch mở cửa phi trường.
Tôi tình cờ quen Phương tại một quán ăn nhỏ của người Việt Nam, tôi cũng tình cờ nghe chính Phương kể về cuộc sống của mình nơi đất khách quê người.
Trời hôm nay có mưa. Những giọt mưa nghiêng nghiêng tựa như muôn vàn nước mắt của thế gian đang rơi xuống. Buồn. Gió lạnh từng cơn thổi qua khung cửa. Ngoài đường, những dòng người hối hả lao đi...
1. Một hôm, cha về nhà vào thứ 4. Sau ba tháng không về, ông gầy hơn và già đi rất nhiều. Trên đầu điểm thêm nhiều sợi tóc bạc nhìn thấy rõ mồn một. Mẹ mếu máo khóc :
Em nhuộm màu tình yêu
Có hồng xanh tím đỏ
Em nhuộm những cánh cò
Cho đôi lứa đừng xa
Lặc lè bóng ngày bò trên vách mùa thu
Xôn xao những thanh âm dài buồn trĩu
Lũ trẻ mũi dãi thò lò ê a ngọng nghịu…
Khúc đồng dao đuổi bắt ánh mặt trời.
Anh đón cô ở sân bay, đưa về nhà nội. Cô nhận ra ngay khi anh toét miệng cười. Trông anh giống hệt bức ảnh bố cô lúc trẻ, giống đến nao lòng. Nhất là nụ cười. Vừa rạng rỡ như mở toang mọi cảm xúc, vừa buồn buồn, như ẩn giấu một thế giới nội tâm bí ẩn. Bố cô là em út của mẹ anh, vì thế anh em họ cũng khá giống nhau. Tuy nhiên cô có đôi mắt nâu mơ màng và mái tóc dài màu hạt dẻ còn đôi mắt anh lại đen và sâu thẳm. Anh cao lớn hơn bố cô, vóc người thể thao và ăn mặc khá bụi bặm.
Tôi nối tình yêu bằng chiếc cầu in dấu những khát khao
Bao yêu thương hằn sâu trên từng vết bước
Tôi rước nắng, rước mây, rước nụ hôn của mặt trời trên cao nồng nàn bỏng cháy
Rước dãy ngân hà xa tít phía mù sương.