
Cà phê một mình

Hãy nhấn „Thích Trang“ để theo dõi tin tức cập nhật của Tạp chí Hương Việt trên trang Facebook của bạn!
1. Một hôm, cha về nhà vào thứ 4. Sau ba tháng không về, ông gầy hơn và già đi rất nhiều. Trên đầu điểm thêm nhiều sợi tóc bạc nhìn thấy rõ mồn một. Mẹ mếu máo khóc :
Mười ba năm năm trôi qua, vẫn con đường này, vẫn mùi hương ngọc lan, ô cửa sổ hình tròn, vẫn khoảnh sân xanh rợp bóng cây, tất cả vẫn chẳng đổi khác từ ngày tôi rời đi. Có chăng chỉ là cây đã già cỗi đi một chút, còn hương ngọc lan vẫn thơm như thế, ô cửa tròn vẫn tròn như thế; Có chăng là thời gian đã bỏ thằng tôi của ngày xưa ở lại, để giờ đứng đây đã là một chàng trai 20 tuổi. Thế còn em?
Trời hôm nay có mưa. Những giọt mưa nghiêng nghiêng tựa như muôn vàn nước mắt của thế gian đang rơi xuống. Buồn. Gió lạnh từng cơn thổi qua khung cửa. Ngoài đường, những dòng người hối hả lao đi...
Cả thành phố có bốn cây phượng tím. Cây phượng tím trồng trong sân nhà em là kỷ niệm của mối tình của tôi và em, một mối tình theo cách nói của nhân gian là mối tình cổ điển...