Tạp chí Hương Việt xin giới thiệu với bạn đọc chùm thơ của bạn Võ Trần Duy Thanh từ miền đất võ Bình Định. Cảm ơn bạn đã gửi bài cộng tác cùng Tạp chí Hương Việt.
Bạn đọc viết
Ngẫu về Vũ

Mười một năm thế là chất dứt
Quãng đường dài của hai đứa bạn thân
Tưởng là đây, cuộc sống sẽ kéo gần
Nhưng đó chỉ là mộng mơ tạm bợ.
Dã quỳ buồn.

Có những trái tim bên lề

Thơ: Đường Yên Viên
Đường Yên Viên
Tôi với sao
Trên thị trấn Yên Viên
Từng lớp bê tông
Lật nghiêng chân bước
Tôi lắng nghe
Bàn chân thánh thót
Lật gót
Êm êm... .
Một ngày nào đó người ta thấy nhau

Tiếng khóc trong đêm
Tiếng khóc não nề ở nhà trên làm Vi giật mình tỉnh giấc. Làm ở khu công nghiệp cả ngày, còn thêm tăng ca nên vừa đặt mình xuống là ngủ ngay. Giờ dậy, cô rón rén mở cửa phòng, dò dẫm từng bước trong bóng tối để lần theo tiếng khóc.
Mùa gió rối
Thấy nhớ nhà, nhớ tiếng thở dài của mẹ, nhớ tiếng radio mỗi sáng của bố, nhớ tiếng lích chích của đàn gà con ngoài sân... Tháng này lại cứ lang thang mà chẳng chịu trở về. Hắn cứ thế phiêu bạt đến bao giờ. Bao giờ thì chân mới mỏi? Hay chân mỏi lâu rồi mà hắn ko biết?