…Dạo gần đây, tôi thường nhận được những tin nhắn và email của các em, các bạn hỏi rằng „ Làm thế nào để có thể quên được một người mà mình đã từng yêu?“. Tôi thường lặng người rất lâu trước mỗi câu hỏi đó, bởi đã rất nhiều lần trong đời, tôi cũng đã tự hỏi mình những điều như thế !
Tùy bút & Tản văn
Tình yêu của mẹ
„Con dù lớn vẫn là con của mẹĐi suốt đời lòng mẹ vẫn theo con“ ( Chế Lan Viên)
Hương yêu ngày cũ
Tôi và anh quen nhau rất tình cờ, tình cờ đến rồi tình cờ đi… thấm thoát đã hơn 15 năm. Ngày ấy, tôi là cô bé học lớp 9, nổi tiếng chăm chỉ và học giỏi; còn anh là… cậu - phụ huynh của một người bạn trong lớp.
Văn học Đức chinh phục độc giả ngoại

Tuổi trẻ và những suy nghĩ
Chiều qua, tôi đã bất ngờ khi nhận được email của một người bạn xa lạ từ Việt Nam gửi sang, bạn viết: „ Tôi là một người trẻ thầm lặng luôn dõi theo những trang viết của chị suốt 2 năm qua. May mà cuộc đời không cho tôi xinh
Từ khi còn thơ bé tôi thường tự hỏi sao cuộc đời không cho tôi xinh và dễ thương hơn một chút, như thế tôi sẽ có nhiều bạn hơn, sẽ được 'thiên vị' hơn như mấy bạn nữ cùng trường. Sẽ có thể kiêu hãnh lựa chọn người mà mình muốn yêu, sẽ được những cái này và cả những cái kia, những cái mà 'người xấu' hay bị thiệt thòi, dù nếu xét về tài năng, họ chưa hẳn đã thua kém.
Sống chậm
Tôi có một anh bạn ở Đức hơn 20 năm. Khi trở về thăm nhà, trông bạn chả ra dáng Việt kiều tí nào. Gầy, đen, râu tóc xồm xoàm, áo sơ mi vải cotton một màu hay áo jean bỏ ngoài quần jean hoặc ka-ki dáng thụng. Trang phục và phong cách vẫn như ngày ở Việt Nam, chả ăn nhập gì với thời trang hiện nay. Hỏi tại sao thì bạn cười khà khà: Mình mặc cái gì mình thấy thoải mái, thời trang làm gì? Em đừng lãng du qua đời anh
Đôi lúc mơ hồ, có cảm giác em thật gần gũi, nhưng lại quá đỗi xa xôi... Giấc mơ về em ta sợ thấy những áng mây trôi qua đời mình... Bởi mây theo gió phiêu du đi khắp phương trời, biết mây dừng lại chốn nao cho ta nắm giữ?




