
Tôi thấy sợ đàn ông

Hãy nhấn „Thích Trang“ để theo dõi tin tức cập nhật của Tạp chí Hương Việt trên trang Facebook của bạn!
Từng sống ở châu âu nhiều năm và trải qua những mùa dấu yêu khác nhau, nhưng nếu hỏi tôi yêu mùa nào nhất thì có lẽ tôi sẽ không ngần ngại mà nói rằng đó là mùa thu. Tôi sẽ không bao giờ có thể lý giải nổi vì sao tôi lại yêu mùa thu nao lòng đến như thế, có lẽ bởi khi con người ta yêu, người ta không cần biết đến lý do của nó.
Tôi là người có suy nghĩ rất lạc quan, không biết có phải vì thế hay không mà mỗi lần nghe tới từ “ế”, rồi đọc trên báo chí những mẩu chuyện của các cô nàng sợ ế, tôi không bao giờ sợ, dù ngày nhỏ người ta hét từ này vào tôi không phải là ít.
Tháng bảy về rồi, nơi quê nhà quê mẹ đã thu chưa? Nơi con ở bây giờ, gió đã chuyển mùa, để rồi chiều nay khi lang thang trên con đường xứ sở, con chợt thảng thốt nhận ra rằng chỉ còn vài ngày nữa thôi, mùa Vu lan sẽ lại về. Nhanh thật đó!
“Cứ đến mỗi dịp rằm tháng 7, nỗi nhớ mẹ lại đong đầy tâm hồn con. Cơn mưa rả rích cuối hạ khiến những cảm xúc thời thơ ấu và kỷ niệm về mẹ lại ùa về… Trong nỗi nhớ ấy, con thèm được trở về cùng ăn bữa cơm mẹ nấu...”.