“Tấm thiệp thứ 70, mình lấy nhau em nhé”. Anh cứ lặp đi lặp dù em hét ầm lên và bắt anh gật đầu chịu tháng thứ 99. Nhưng anh đã ra đi ở tấm thiệp thứ 36...
Tùy bút & Tản văn
Sống ở Đức lại thấy thương Việt Nam hơn
Đã hơn bảy năm rồi, bảy mùa đông lạnh giá. Nước Đức dần trở nên thân yêu với tôi hơn rất nhiều so với những ngày đầu mới đặt chân đến. Những ngày tháng đầu tiên thật mơ hồ vì mình không tìm được lời giải đáp cho những câu hỏi mình đặt ra.Hạnh phúc giữa đời thường
Có một điều tôi rất thích ở Châu Âu nói chung và nước Đức nói riêng, đó là sự sòng phẳng, công bằng trong công việc cũng như tình cảm.
Đoạn đường để nhớ
Tôi vừa gấp những trang sách cuối cùng của cuốn „ Đoạn đường để nhớ“ của Nicholas Sparks và lặng lẽ khóc. Tôi khóc vì thương Landon và Jamie, tôi khóc vì thương chính bản thân mình…
Vợ tôi... cưa sừng làm nghé!
Cứ mỗi lần nhìn ánh mắt hàng xóm hay bạn bè, người thân trong nhà đầy vẻ “nín cười” là tôi lại thấy khổ tâm, thậm chí… xấu hổ vô cùng. Thế nhưng có ai hiểu nổi khổ này của tôi?
Trở về bên mẹ
Trong vòng tay ấm áp của mẹ, Bình lại như được trở về với tuổi thơ, với những món đồ chơi do chính tay mẹ làm. Bình đã mệt mỏi và gần như kiệt sức và giờ đây chỉ có ở bên mẹ, tâm hồn và trái tim của Bình mới đỡ đi phần nào. Mẹ cũng giống như bao bà mẹ Việt Nam khác, tần tảo một sương hai nắng thức trắng đêm khi con ốm nhưng Ngọc lại chẳng hề giống dù chỉ là một điểm nhỏ của bà mẹ Việt Nam ấy.
Chồng Đức
Nhiều người nghĩ rằng cứ tây là có tiền, điều này hoàn toàn sai lầm. Ở nước ngoài cho dù lao động chân tay hay lao động đầu óc đều rất vất vả nhưng thu nhập chỉ đủ chi tiêu cho cuộc sống, nếu biết dành dụm thì có thể dư ra một ít gọi là. Làm chính sách theo công nghệ nào?
Nước ta muốn hội nhập toàn cầu, thì không thể không tính đến chuẩn mực thế giới và tương lai khu vực như EU, cần chuẩn bị từ bây giờ, không thể chấp nhận những cải cách xa lạ thế giới, dù bất kỳ lý do gì!




