feed-image

Hãy nhấn „Thích Trang“ để theo dõi tin tức cập nhật của Tạp chí Hương Việt trên trang Facebook của bạn!

BỎ QUA

Op2 1140X206P 1 frame

Phông chữ
Tôi suy nghĩ lung lắm, không biết có nên quay về Việt Nam với vợ. Lúc này, đối với tôi, những ngày thiếu thốn cách đây 3 năm của tôi ở Việt Nam chắc chắn hạnh phúc hơn cuộc sống hôm nay của tôi nhiều.

Tôi đã bị dằn vặt bao ngày qua. Hôm nay, tôi mạnh dạn bày tỏ ở đây, mong tòa soạn cho tôi cơ hội nhận được những lời khuyên chân thành nhất, để tôi định hướng lại cuộc đời tôi. Và tôi rất mong các bạn góp ý giúp tôi, để cuộc sống của tôi thoát khỏi dằn vặt, vượt qua thời điểm khó khăn này.

Tôi năm nay đã 55 tuổi. Trước đây, tôi từng là một người thành đạt, vợ tôi là một phụ nữ đẹp người đẹp nết, rất mực thương yêu và tin tưởng tôi, dù kém tôi tới 15 tuổi, có lẽ vì cùng chung hoàn cảnh (chúng tôi đều từng trải qua một lần hôn nhân đổ vỡ). Kể cả khi công việc làm ăn của tôi lâm vào cảnh khó khăn, cô ấy cũng không một lời kêu ca, mà còn thường xuyên động viên an ủi tôi. (Thực ra, tuy gọi là khó khăn, nhưng chúng tôi vẫn kiếm đủ tiền sinh hoạt, không phải sống trong cảnh quá thiếu thốn). Tuy vậy, tôi luôn cảm thấy có lỗi, khi để vợ con mình phải sống trong hoàn cảnh khó khăn này (chúng tôi đã có một con gái 7 tuổi).

Tôi có một bà bạn học thời phổ thông, định cư ở Đức, chồng bà ấy mất đã mấy năm nay. Một lần bà ấy về Việt Nam, đến gia đình tôi chơi, nghe tôi tâm sự những điều trăn trở, bà ấy nói sẽ giúp. Nhưng tôi phải ly dị với vợ tôi (ly dị giả vờ thôi), và làm đăng ký kết hôn với bà ấy (cũng là giả vờ thôi - chồng bà ấy đã mất được mấy năm nay). Sau khi tôi sang đó 4 năm, được thường trú nhân, tôi và bà ấy sẽ ly dị, và tôi sẽ đăng ký kết hôn lại với vợ tôi, đón vợ sang Đức (kịch bản là vậy). Vợ tôi rất ủng hộ phương án này, vì bà ấy đối với gia đình tôi có thể nói là thân thiết lâu năm. Thậm chí, kể cả khi bà ấy nói đùa với vợ tôi: Cho chị mượn chồng mấy năm nhé, vợ tôi cũng đùa lại: Chị cứ tự nhiên.

Mọi chuyện đã xảy ra như dự tính. Tôi và con gái sang đến Đức an toàn. Tôi đã đưa cho bà bạn 30.000 euro theo như thỏa thuận, phần còn lại, sau khi vợ chồng tôi đoàn tụ, chúng tôi sẽ cố gắng thu xếp trả cho bà ấy 30.000 euro nữa là xong. Hôm đầu sang đến Đức, về thấy nhà bà bạn rất đông người, cỗ bàn la liệt. Ai gặp tôi cũng hoan hỉ, mừng cho bà bạn có tấm chồng phúc hậu là tôi, và mừng cho cha con tôi đến Đức an toàn. (Họ tưởng chúng tôi là vợ chồng thật). Mà bà bạn tôi cũng nói, phải coi như thật, nếu không tôi và bà ấy có thể bị trục xuất như chơi. Lũ con của bà bạn tôi cũng tưởng chúng tôi lấy nhau là thật. Nên tôi sẽ phải ngủ chung phòng với bà ấy. Mà là vợ chồng, không lẽ lại có hai cái giường. Nên cha con tôi phải ngủ ở một cái ghế sô fa kê tạm trong phòng.

Nhiều lần, bà ấy mời tôi sang ngủ chung giường, nhưng tôi không chịu. Bà ấy từ nhẹ nhàng, đến dằn dỗi, nói chỉ vài năm thôi, khi vợ tôi sang, đâu lại vào đó. Nhưng khổ cho tôi, tôi chỉ coi bà ấy là bạn, nên không thể làm vậy. Thậm chí, tôi còn có cảm giác như là loạn luân, nếu tôi ngủ chung với bà ấy. Tôi đã điện cho vợ tôi, vợ tôi nói, tùy ở tôi, và rất tin ở tôi. Thậm chí cô ấy còn khuyên tôi nên nghe bà ấy, vì: Em cũng thương chị ấy lắm.

Từ nhẹ nhàng, dằn dỗi với tôi không được. Nay đã được 3 năm, vài tháng nữa là đến ngày đệ đơn xin cho tôi được thường trú nhân. Bà ấy nói toạc ra là, tôi phải đưa cho bà ấy nốt 30.000 euro nữa, bà ấy mới đệ đơn cho tôi. Mặc dù bà ấy biết, tôi không kiếm đâu ra số tiền đó. (Hằng ngày tôi phải đi làm chui, thu nhập chỉ đủ đóng tiền ăn, tiền nhà hai cha con). Tôi suy nghĩ rất nhiều, hỏi vay khắp nơi, nhưng đều vô vọng. Chỉ còn một cách, thế chấp căn nhà của vợ chồng tôi ở Hà Nội, gửi sang đây trả cho bà ấy. Tôi tin là, khi nhận được tiền, bà ấy sẽ đệ đơn và tôi sẽ là thường trú nhân. Và kịch bản sẽ xảy ra. Tôi và bà ấy sẽ ly dị, và tôi sẽ đón được vợ sang.

Nhưng tôi suy nghĩ lung lắm, không biết có nên theo không, hay là đành bỏ, mất 30.000 trước đây, quay về Việt Nam với vợ. Lúc này, đối với tôi, những ngày thiếu thốn cách đây 3 năm của tôi ở Việt Nam, chắc chắn hạnh phúc hơn cuộc sống hôm nay của tôi nhiều. Các bạn ơi, tôi phải làm sao? Đi tiếp, hay quay về. Mong các bạn giúp tôi. Thực lòng tôi gần như không lối thoát.

Chu Quang Hưng
 

Thêm bình luận

TIN TỨC - SỰ KIỆN MỚI CẬP NHẬT

QUẢNG CÁO
tapchihuongviet.eu 2020 02 07 um 17.29.59
tapchihuongviet.eu 2019 07 19 um 15.05.46
banner fam right

Hội chợ 'Việt Nam tại Đức' thu hút khách tham quan

Trong khuôn khổ Hội chợ Xuân AFA 2020, Tạp chí Hương Việt tổ chức sự kiện đặc biệt với chủ đề "Việt Nam tại Đức" nhân dịp kỷ niệm 45 năm thiết lập quan hệ ngoại giao giữa Việt Nam và Đức (1975-2020).

tapchihuongviet_treviet_vdKỷ niệm 10 năm hình thành và phát triển của Tạp chí Hương Việt

Kỷ niệm 10 năm hình thành và phát triển của Tạp chí Hương Việt, đồng thời hướng tới 45 năm thiết lập quan hệ ngoại giao Việt - Đức. Tạp chí Hương Việt cùng các Hội đoàn người Việt phía Tây-Nam nước Đức đã tổ chức chương trình Lễ hội văn hoá Việt Nam - Hương Việt 2019.