Phông chữ

không thể được nữa rồi

em dủng dẳng dùng dằng giữa tiếp tục yêu hay cố lãng quên

 

 

người đàn ông của em

người đàn ông của người đàn bà khác

lại cùng một khuôn mặt, cùng một dáng hình, cùng một vòng tay

nụ hôn thiên thần có mùi lừa lọc

em lại là con nai vàng bên cạnh người đàn bà kia

chị cũng là nai vàng thì hiểu đâu được người thợ săn tham lam từng trải

tội con thơ ngơ ngác bên chiều.

 

 

Em buông nhẹ làn tóc đang búi cao sau gáy

trả sự quý phái giả dối về cho người đã đưa em vào mê cung tội lỗi

hoà mình vào dòng suối

nước mát vỗ về nâng niu che chở vết thương em

dù là vết thương đang hở toác miệng ra nhói xót

em thấy mình thanh thản nhẹ nhàng

bỗng thương người đàn bà kia.

Trái tim chị, ai xoa dịu những ngày giông bão?