Phông chữ

Không có anh, không có niềm vui
Không có mây bay, chiều nhạt nắng
Không có anh, em như cơn gió lặng
Hờ hững, cô đơn, bất lực, lạnh lùng



Không có anh, em chẳng thiết buồn
Không trăng sao, không ngày nổi gió
Không có anh, không còn nỗi nhớ
Em ngu ngơ ngập lội giữa biển tình


Không có anh không có bình minh
Không tiếng chim kêu trong kẽ lá
Không có anh con đường thành xa lạ
Những đôi yêu nhau
vẫn đưa đón nhau về


Không có anh không có đam mê
Không có những vần thơ như lửa
Không thể dối mình em đang nhớ
Trốn đi xa,
không thoát nổi chính mình!