Phông chữ
Mẹ vẫn thường bảo con về hai chữ “ Giá như..”
Trong những đêm hong mùa thao thức
Giá như ngày xưa con đừng qua Đức
Thì có lẽ bây giờ mẹ hạnh phúc biết bao.


Con vẫn biết,
Nhất là những chiều gió thốc lao xao
Và những đêm mưa bão bùng rơi trên mái
Mẹ lại lặng im nín chờ trong hơi thở
“ Giá mà bây giờ con gái ở cạnh bên “

Nước mắt con bây giờ đã xóa dấu những cái tên
Trên đôi môi con
…giờ cũng chỉ còn hai từ mẹ cha mấp máy
Mẹ ơi, có phải không khi cuộc đời vẫn dạy
“ Những cái qua rồi, thôi cũng đừng day dứt nữa làm chi”

Con xin mẹ đừng nói nữa “ Giá như…”
Bởi giá như chỉ là cây cầu quá khứ
Là những ngôn từ
Mà con chẳng thể nào làm khác nữa…..được hôm nay.
Mà chỉ thấy buồn…
trong đôi mắt mặn…
cay cay…

Hoàng Yến Anh