Phông chữ

Ngày anh đi
Giọt sương lăn
Hòn đá khóc
Em ngước mặt lên trời
Mà nước mắt chẳng rơi

Ngày anh đi
Sóng vẫn vỗ biển khơi
Dòng sông đời vẫn chảy
Em mím chặt môi rồi
Sao sống mũi vẫn cay

Ngày anh đi
Em thả lên trời những ngọn cỏ heo may
Lặng lẽ khóc.
Cho một điều từ hôm nay đã mất
Dẫu rất đớn đau. Em vẫn mỉm cười vì ngày mai phía trước
Được mất cuộc đời…
Chuyện thường ngày vô lẽ, phải không anh?