Phông chữ

Hơi thở nào chợt về
cho thầm thì ký ức...
Làn gió nào dịu mát
cho lá cành xôn xao...


Đêm hè vút lên cao
Tóc Hằng Nga buông xõa
Mây thẹn thùng e lệ
nép mình chân trời xa...

Còn ta với chính ta
giữa bồng bềnh nỗi nhớ!


(Lê Thị Vuôn)

Hà Nội 7/ 2010.