Phông chữ

Berchtesgaden - lâu đài thu nhỏ của Hitler, sau cái vẻ xinh xắn, yên bình đó lại có những cảnh ghê gớm.

 

Berchtesgaden - lâu đài thu nhỏ của Hitler - có một vẻ bề ngoài rất bình yên, thơ mộng. Nhưng ẩn chứa bên trong lại là những bất ngờ mang đậm bản chất chủ nhân.


Những căn phòng kỳ lạ

Theo các nhà báo Đức thì nhà độc tài Hitler ăn ở rất giản dị. Nhưng theo lời Pauline Kohler, người đã làm bồi buồng tại biệt thự của Hitler và thuật lại thì người Đức đã lầm tưởng về chỗ đó. Biệt thự Berchtesgaden có đủ những cái xa hoa phải rất nhiều tiền bạc mới mua sắm được.

Phòng ăn của Hitler là một phòng dài khoảng 19m, bề rộng 12m. Mỗi phòng có một cái bàn bằng gỗ hến rất lớn. Trông bề ngoài thì không có đèn, nhưng ánh sáng trong phòng là do tự những cái đèn giấu kín phản chiếu ra một cách êm dịu. Dưới thềm có trải một tấm thảm Ba tư rất rực rỡ còn trên bốn bức tường thì có bốn bức tranh quý.

Trong những bữa ăn, thường thì Hitler dùng đồ sứ ở Dresde, còn những khi có quý khách thì bát đĩa dùng toàn đồ bạc rất nặng mà các nhân viên sở trinh thám Đức (Gestapo) dưới quyền Himmer đã cướp của các nhà buôn người Do Thái ở Nuremberg để làm của riêng cho lãnh tụ quốc xã.

Phòng khách của Hitler nhìn ra dãy núi Alpes của Áo. Chính gần phòng khách lại là chỗ nuôi nhiều chim quý lạ, tất cả có đến 78 con khác nhau suốt ngày ca hát không lúc nào yên.

Trong biệt thự tất cả có 14 phòng ngủ cho khách, không kể những phòng riêng cho tôi tớ và thủ hạ trong nhà. Mỗi phòng ngủ đều có phòng tắm riêng toàn bằng đá hoa quý. Phòng của Hitler làm toàn bằng đá cẩm thạch ở Ý do Mussolini làm quà.

Nhà bếp do một người đầu bếp trước đứng chủ khách sạn Adlon ở Berlin trông nom, dưới quyền lại có bốn người trẻ tuổi lanh lợi giúp việc. Một viên chức sở trinh thám Đức luôn luôn có mặt ở đấy để trông nom việc nấu ăn để cho đồ ăn khỏi bị đầu độc.

Phòng chiêm tinh bí ẩn

Trong biệt thự có năm buồng mà các nhà nhiếp ảnh không bao giờ được bước chân vào. Chính Pauline cũng chỉ trông thấy có một lần. Người ta gọi đó là những phòng để xem các tinh tú. Trên mái các phòng đó lắp kính có thể trông lên trời như các phòng chụp ảnh. Chỉ có ba người được vào phòng đó.

Hitler đoán vận mệnh bằng cách xem sao tên là Karl Ossietz. Phòng chính có một cái trần bằng thủy tinh màu xanh thẫm, chỉ bấm vào một nút là ngồi trong phòng thấy rõ sự hành động của các vì tinh tú trên trời. Phòng này các nhà chuyên môn về viễn kính phải làm việc trong suốt một năm mới xong và Hitler mới bằng lòng. Trên tường có vẽ bát quái.

Trong phòng khách có một cái bếp lửa ngày đêm lúc nào cũng đỏ. Có lúc Hitler ngồi trong phòng đó hàng mấy giờ đồng hồ, mắt chăm chú nhìn vào đống lửa đỏ hay nhìn một quả cầu lớn bằng pha lê. Những lúc đó là lãnh tụ đảng chữ “vạn” đoán định tương lai bằng những cái bóng lay động trong quả cầu.

Nhà tiền định bằng tinh tú của Hitler, anh chàng Ossietz là một người mảnh khảnh độ 35 tuổi. Không ai rõ vì sao mà Ossietz quen Hitler, người ta chỉ biết một buổi sáng kia thấy nhà tiền định đó đến Berchtesgaden ở đó luôn mãi. Ossietz là nhà tiền định của cả nước Đức.

Hitler rất tin anh chàng này có thể xem các vị tinh tú mà đoán định tương lai. Trong những dịp quan trọng, trước khi đoán định một việc gì Hitler và Ossietz thường ở luôn trong phòng xem sao đến ba ngày.

Ai cũng biết rằng Hitler là một người không uống rượu bao giờ. Nhưng điều ít kẻ biết là Hitler thường thích uống một thứ thuốc bí mật do nhà tiền định Ossietz chế ra.

Không ai biết thứ nước đó như thế nào, những kẻ ở quanh mình Hitler thường gọi là thứ “thuốc bổ Adolf”. Đó là một thứ nước màu hồng hồng, Ossietz chế nước đó ở trong phòng thí nghiệm riêng rồi đựng vào trong những lọ thủy tinh con. Mỗi ngày Hitler uống ba lọ thuốc ấy, không ai rõ thứ thuốc đó có mãnh lực gì.

Nhưng điều ai cũng biết là Hitler rất tin vào số tiền định và mỗi khi quyết định một việc gì hệ trọng đều có xem tiền định trước.

Những sự phòng bị quanh và trong biệt thự

Các phương pháp phòng thủ ở biệt thự Berchtesgaden rất là chu đáo. Ở quanh biệt thự có ba vòng đặt toàn súng cao xạ. Tất cả các đường gần hoặc đi vào biệt thự đều chôn nhiều địa lôi phục.

Tất cả các ngõ vào biệt thự đều có một luồng điện tự động bằng hình ảnh (photo e’letrique). Nếu có kẻ nào định vào trong biệt thự mà không báo trước thì lập tức máy điện kia làm cho chuông kêu inh ỏi để báo động và các cửa vào đều tự nhiên khóa chặt lại.

Cửa đi vào phòng làm việc của Hitler lại có một thứ máy điện khác, hễ người khách nào vào gần nhà độc tài mà trong người có khí giới gì bằng sắt hoặc thép thì nhà độc tài biết ngay.

Việc này rất hiếm vì tất cả mọi người đến biệt thự của Hitler chỉ trừ một người rất thân trong đảng quốc xã, đều bị khám xét cẩn thận. Cả đến nguyên thủ tướng Áo, bác sĩ Schusoing khi vào hội kiến với Hitler năm 1938 cũng bị khám xét bình thường.

Hitler làm việc ở một cái bàn giấy lớn, ở một góc bàn có rất nhiều các khuy bấm điện. Một trong những khuy đó có màu đỏ chói. Hitler chỉ bấm vào cái khuy đó thì tất cả các phòng khác trong biệt thự chỉ trừ phòng giấy mình sẽ đầy những hơi làm chảy nước mắt. Đồng thời một hồi chuông báo động nổi lên ở một bóp gác cách biệt thự độ 500 thước và 100 người da đen đã lựa chọn và lúc nào cũng dự bị sẵn có đủ cả lựu đạn và súng liên thanh nhỏ chạy ngay vào biệt thự.

Từ phòng riêng của Hitler có một cái thang máy đưa xuống một cái hầm đào sâu 300 thước dưới mặt đất, qua núi đá. Cái hầm này có sáu phòng sáng trưng là nơi tránh nạn ném bom trong khi gặp nguy hiểm. Những phòng dưới hầm này có ống dẫn nước riêng có máy thông hơi rất tốt và có nhà bếp riêng. Ở đây có đủ lương thực để nuôi được bốn người trong ba tháng.

Có một điều bất ngờ là ngôi biệt thự đó, trông bề ngoài thì không có gì đáng ghê sợ nhưng ở căn hầm, có đủ các khí cụ để tra tấn và hành hạ những con đòi, đầy tớ nào hạnh kiểm xấu, hoặc phạm tội lỗi gì.

Ngoài căn hầm còn có cả nơi giam giữ những thiếu nữ ở quanh vùng bị ngờ là không phải thuộc nòi Đức trong sạch hoặc không trung thành với lãnh tụ đảng chữ Vạn. Những con đòi ở biệt thự mà phạm tội gì liền bị đem xuống hầm trói chặt lại rồi đánh cho đến khi bật máu và hành hạ nhiều cách khác rất ghê gớm nữa.

Những người Đức thường mua những tấm các có ảnh biệt thự Berchtesgaden có ngờ đâu sau cái dài um tùm, xinh xắn đó, lại có những cảnh ghê gớm đến thế./.

Theo Pháp luật VN