Phông chữ
“Cô là đồ gái già, chỉ được cái bẻn mép chứ chả được cái sự gì…”, Mai ngơ ngác hỏi lại: “Anh nói em à?” thì chồng gọn gàng nhanh nhảu đáp: “Chả nói cô, còn nói ai đây” ...

Vừa liu diu ngủ, Mai giật nẩy mình vì tiếng chồng quát toáng lên: “Giờ này còn chưa về à? Biến được thì biến luôn đi!”. Lơ mơ không hiểu gì, Mai ngồi nhổm dậy tròn mắt nhìn chồng: “Gì thế anh?” và chồng thản nhiên đáp lại: “À không có gì đâu. Anh quát cái Linh (cô em chồng của Mai), chơi bời gì mà giờ này còn chưa về!”, rồi lăn quay ra ngủ tiếp.

Đã quen với việc chồng nói mơ, quát tháo hằng đêm nhưng Mai vẫn không tránh khỏi giật mình mỗi khi chồng lên gân quát tháo lúc chiêm bao như kiểu được lập trình sẵn.

Còn nhớ lần đầu tiên khi mới về “chung chăn” với chồng, chị hoảng hồn, ngồi khóc rưng rức, khi đang đêm, chồng vừa cười khúc khích vừa nói: “Cô là đồ gái già, chỉ được cái bẻn mép chứ chả được cái sự gì…”, Mai ngơ ngác hỏi lại: “Anh nói em à?” thì chồng gọn gàng nhanh nhảu đáp: “Chả nói cô, còn nói ai vào đây” rồi lại cười khúc khích. Thế là cả đêm hôm ấy, Mai ngồi giận chồng, khóc như mưa, như gió.

Sáng sớm ra cô lục đục thu dọn quần áo, nước mắt ngắn, nước mắt dài một mực xin phép bố mẹ chồng cho về nhà mẹ đẻ. Không hiểu cơ sự thế nào khi cô con dâu mới hôm qua còn tươi cười phấn chấn với cuộc sống mới, giờ đây hễ mẹ chồng hỏi tại sao là nước mắt lã chã, nức nở nói không nên lời. Hỏi mãi không được, mẹ chồng Mai “lôi” Thẳng (chồng Mai) ra mắng cho một trận, bà bảo: “Mày làm gì mà mới qua một đêm, vợ mày cứ nhất mực đòi về”. Ngơ ngác vì mình có làm gì đâu nên Thắng một mực phủ nhận mình có xúc phạm gì vợ đâu. Cuối cùng khi Thắng cứ gân cổ cãi buộc Mai sưng húp mắt vì khóc vừa nói vừa nấc: “Đêm qua anh chê ai gái già, anh bảo ai bẻn mép không được tích sự gì?” thì cả nhà được một trần cười nắc nẻ. Lúc này Mai mới phát hiện ra rằng chồng có một tật xấu là ngủ nói mơ.

Mẹ chồng lúc này mới trêu Mai: “Thế nó đã quát con câu ‘Còn chối à? Miệng đang còn dính đầy mắm tôm, rõ là mày vừa đi ăn thịt chó’ chưa?” làm cô không biết dấu sự ngượng ngùng vào đâu.

Như trường hợp của anh Lâm (TP HCM) khóc dở mếu dở vì vợ cho rằng mình ngoại tình chỉ vì câu nói trong mơ của anh. Thanh minh kiểu gì vợ cũng lờ đi vì cho rằng đàn ông nào chả nói anh vô tội khi bị vợ vô tình phát giác.Chuyện là dạo này công việc cơ quan quá nhiều, anh thường xuyên phải đi sớm về khuya, lúc về nhà thì người ngợm rã rượi, quần áo xộc xệch. Một đêm không hiểu anh nằm mơ gì mà bỗng nhiên ôm chầm lấy vợ rồi thủ thỉ nói: “Hôm nay em đẹp quá! Mùi nước hoa thơm lừng nữa…”. Đang đêm hôm, vợ véo cho anh một phát đau điếng người, tỉnh cả ngủ, chị đợi anh gắt lên: “Em làm cái trò gì thế?” là vợ lu loa luôn rằng: “Nói với gái thì em đẹp thế, em xinh thế còn với vợ thì cau có như khỉ”. Rồi vợ còn cho rằng từ trước đến giờ chưa bao giờ anh nói với mình những câu ngọt ngào như thế cho nên câu nói trong mơ đó vô tình bị tẽn tò là của anh nói với bồ, hơn thế có bao giờ vợ dùng nước hoa đâu mà chồng khen thơm… Rồi hàng loạt những chứng cứ từ đâu đâu được chị chắp vá và quy cho anh tội ngoại tình. Vợ còn nhất mực nếu không khai ra danh tính cô ả kia thì đừng hòng mong yên thân.

“Thanh minh, chứng minh đủ cả nhưng vợ vẫn nhất mực không chịu tin. Chỉ vì mỗi câu nói vô thức của mình, đến mình còn chả biết là mình nói gì mà vợ giận và suốt ngày trì triết mình cả tháng nay”, anh Tuấn khổ sở than vãn.

Hay như anh Quang hễ cứ nhớ lại sự kiện đạp bay vợ xuống đất rồi chỉ mặt mắng xa xả là anh cười sặc sụa: “Đêm đó, chả hiểu mình mơ gì mà vợ nằm bên cạnh, mình đạp bay vợ xuống đất, còn ngồi phắt dậy chỉ thẳng vào mặt mà mắng tới tấp rằng đồ mất dạy, đồ này đồ kia. Xong xuôi lại lăn kềnh ra ngủ tiếp. Sáng mai thấy tay vợ bị thâm, mình hỏi thì cô ấy bảo: ‘anh khủng bố quá! Mơ gì mà đạp vợ văng xuống đất…’. Anh còn hài hước nói rằng còn thiếu mỗi việc làm vợ ngất đi do nói mơ là anh chưa làm được.