Phông chữ

Sau gần một đêm lang thang và vật vã ở Hamburg, chuyến tàu từ hơn 7g sáng xuất phát từ nơi này đưa chúng tôi tới Copenhagen bằng cả đường sắt lẫn đường thủy. Tàu tới cửa biển và chui luôn vào chiếc tàu thủy rộng lớn tự lúc nào không hay khiến chúng tôi thật sự ngỡ ngàng.

 

Từ trước đến nay, tôi mới chỉ biết đến việc xe hơi được vận chuyển qua tàu thủy, nhưng việc chiếc tàu hỏa gần như nhanh nhất của nước Đức chui vào trong tàu thủy thì quả là lạ. Khi tàu đã lọt vào trong, chúng tôi ra khỏi toa, bước sang tàu thủy. Chiếc tàu rộng lớn cứ lênh đênh tiến về phía thủ đô. Trên tàu có đầy đủ tiện nghi, vài nhà hàng hải sản nhỏ nhưng sang trọng, nhiều cửa hàng bán đồ lưu niệm, mỹ phẩm… Hành khách có thể đi dạo thoải mái trên tàu thủy như trong một thành phố bé xíu.

Không gian xanh nằm trong lòng thủ đô

Copenhagen đón chúng tôi vào một buổi trưa tháng 5 se lạnh. Nằm ở phương Bắc nên thời tiết ở đây lạnh hơn một chút so với các nước châu  Âu. Sau khi đã làm thủ tục nhận phòng và nghỉ ngơi một lát, chúng tôi tìm một tấm bản đồ thành phố và bắt đầu khám phá thủ đô của “những chú lính chì”.

Đan Mạch không sử dụng đồng tiền chung châu Âu, bởi thế du khách phải đổi đồng euro sang tiền bản xứ là đồng krone (7,5 krone = 1 USD). Sau những phút ngỡ ngàng vì thành phố quá đẹp, chúng tôi bị giật mình bởi ở đây dường như cái gì cũng đắt hơn so với ở Paris và London. Vào một quán ăn nhỏ có tên Yam Yam, mua ít cơm và ít rau trộn thôi đã mất số tiền tương đương 7 euro (trong khi giá ở Đức chừng đó chưa đến 4 euro). Quan sát thực khách đặt món ăn mới thấy mức sống của người dân Đan Mạch khá cao.

Một công viên nhỏ nằm cạnh bờ biển nhìn từ trên cao

Copenhagen hấp dẫn du khách  với các kiến trúc cổ xưa, các lâu đài, nhà thờ, các con kênh chảy qua thành phố. Chúng tôi đi dạo trong nắng chiều vàng óng hắt lên những ngôi nhà cao tầng và soi bóng dưới mặt nước. Chiều Copenhagen thật bình yên trong cái se lạnh của gió biển. Những con đường đá lát mỏng, những cây cầu, những ngôi nhà chung cư treo hoa lơ lửng trên ban công thật nên thơ. Do có địa hình khá bằng phẳng nên xe đạp cũng được sử dụng rất nhiều ở Copenhagen.

Stroget - con đường cổ

Stroget - con đường cổ nhất Copenhagen - Ảnh: cooltownstudios.com

Sáng hôm sau, chúng tôi quyết định đi thẳng tới Stroget - con đường cổ nhất Copenhagen, luôn đông nghịt người qua lại, xuyên qua trung tâm thành phố, còn ở hai đầu là hai quảng trường rộng lớn.

Stroget chỉ dành cho những người đi bộ, dài hơn hai cây số, được chia thành nhiều đoạn phố nhỏ, trên đó có rất nhiều quán ăn theo ẩm thực từ Trung Hoa, Thổ Nhĩ Kỳ, Ý, Pháp và dĩ nhiên là cả Đan Mạch. Từ những quán ăn bình dân cho đến những quán ăn đắt đỏ, du khách tới đây luôn có thể lựa chọn phù hợp với túi tiền của mình. Không chỉ vậy, con phố còn có rất nhiều bảo tàng nhỏ trưng bày những đồ vật lạ kỳ, hấp dẫn.

Picnic trên bãi cỏ

Từ con đường này, có khá nhiều con đường phụ tỏa đi khắp nơi. Những con hẻm nhỏ vào đầu buổi sáng dường như vẫn còn đang ngái ngủ, thậm chí ngay cả những cửa tiệm bán đồ ăn sáng trông rất bắt mắt cũng vẫn còn thưa thớt người. Cách trưng bày của những tiệm ăn ngoài trời ở Copenhagen khá ấn tượng. Khách ngồi dưới ánh nắng ban mai nhấm nháp chút đồ ăn, trên những chiếc ghế mây họ ngồi bao giờ cũng có một tấm chăn mỏng để nếu cần thì ai cũng có thể quàng lên người cho đỡ lạnh.

Những bước chân vô định dẫn chúng tôi tới Christianborg, nơi có trụ sở Quốc hội, Tòa án Tối cao và cũng là văn phòng của thủ tướng rồi đi dọc tới bờ biển ngắm mặt nước xanh được nhuộm những tia nắng vàng lóng lánh.

Dòng kênh đào Nytory

Dòng kênh đào Nytory

Chúng tôi tới Kongens Nytory và nghỉ trưa ở đó. Dòng kênh đào Nyhavn đi qua quảng trường Kongens Nytorv được kiến tạo cách đây 300 năm nhằm phục vụ cho việc buôn bán bằng đường thủy. Đây là quảng trường lớn nhất nằm trong trung tâm thủ đô Copenhagen, ngay giữa quảng trường là bức tượng của vua Christian V.

Dọc hai bên bờ kênh là những ngôi nhà cổ lâu đời và sặc sỡ sắc màu. Khi xưa, chỗ này là nơi ăn chơi của các thủy thủ từ nhiều châu lục khác nhau, còn bây giờ chuyên phục vụ cho du khách. Những chiếc thuyền trên kênh sẵn sàng đưa khách du lịch tham quan, những ai còn nán lại thì thưởng thức bữa ăn “ngay dưới bầu trời”, theo cách gọi của người Đan Mạch.

Nắng cuối ngày nhuộm vàng trên những tòa nhà thủ đô

Cung điện Amelienborg nằm cách đó không xa và được xây dựng từ năm 1794 theo lối kiến trúc của Pháp. Báo chí vẫn ca ngợi rằng đây là một trong những cung điện đẹp nhất châu âu. Cung điện này đã được vua Frederik đệ tam xây dựng vào những năm 1667-1673 và được đặt từ tên của hoàng hậu Sophie Amalie. Cung điện bị cháy vào tháng 4-1689, chỉ còn lại khu vườn và được giữ nguyên cho đến năm 1748. Năm 1750, cung điện Amalienborg đã được xây dựng lại trên một mảnh đất hình bát giác theo lối kiến trúc baroque.

Chúng tôi đến đó vào xế chiều nên không được chứng kiến nghi lễ đổi gác (lễ đổi gác thường diễn ra lúc 12g trưa) nhưng rồi bị lạc vào một nơi đang triển lãm những chiếc xe hơi cực kỳ nổi tiếng và đắt đỏ. Xem ra, đó không phải là một cuộc triển lãm chính quy, mà giống như nơi người ta tụ tập để khoe những chiếc xe đẹp nhất, đắt nhất hoặc mới nhất. Quả là đáng sững sờ khi nhìn thấy những chiếc xe rẻ nhất cũng cỡ 200 ngàn euro.

Triển lãm xe ở thủ đô

Điểm dừng chân tiếp theo của chúng tôi là Rosenborg - một lâu đài cổ màu hồng theo kiến trúc Phục hưng, được xây dựng vào thế kỷ XVII. Nơi đây lưu giữ nhiều hiện vật quý, xung quanh được bao quanh bởi một khu vườn xinh đẹp, nổi bật là những bông hoa tulip đua nhau khoe sắc.

Có lẽ ai tới Copenhagen cũng đều được mong nhìn thấy bức tượng nàng tiên cá nổi tiếng do Edward Eriksen chế tạo theo “đơn đặt hàng” của ông chủ hãng bia Carlsberg và được đặt trên một tảng đá ở cảng Langilinic. Trước đây, tôi đã từng mơ có ngày sẽ được tận mắt chiêm ngưỡng nó. Nhưng thật đáng buồn là nàng tiên cá đã bị mang sang Thượng Hải dự World Expo 2010. Thôi thì đành vào Tivoli ngắm bức tượng giả cũng đẹp không kém vậy.

Tivoli

Trước cổng Tivoli về đêm

Tivoli là điểm đến mà có lẽ ai đã từng đến Copenhagen đều không thể bỏ qua. Đó là khu giải trí năm sao và vô cùng lộng lẫy, nằm ngay ở trung tâm Copenhagen và được xây dựng từ năm 1843, chỉ mở cửa sáu tháng trong một năm (từ tháng 4 đến tháng 9), thu hút mỗi năm vài triệu du khách.

Với diện tích hơn 80 ngàn mét vuông, tại đây có đủ mọi thứ, từ các quán ăn Á, Âu, các quán giải khát, các trò chơi truyền thống và hiện đại thu hút trẻ em và người lớn đến những vườn hoa rực rỡ sắc màu, hồ phun nước... Những anh lính bảo vệ trong trang phục theo kiểu hoàng gia thuở xưa đi diễu hành hộ tống những đứa trẻ ngồi trong những cỗ xe ngựa. Tivoli cũng là một khu vườn giải trí dành cho các sự kiện văn hóa với các rạp chiếu phim và hòa nhạc ngoài trời.

Bức tượng “Nàng tiên cá” cũng được xuất hiện trong công viên Tivoli

Ngắm Tivoli về đêm quả thật không còn gì tuyệt vời hơn. Trong màn đêm, vườn hoa này được chiếu sáng bởi 100 ngàn bóng đèn màu. Cứ ngỡ đây là một thành phố nhỏ chỉ dành cho vua chúa thời xưa và may mắn là chúng tôi được hưởng diễm phúc đó.

Khi đi bộ từ Tivoli về chỗ trọ trong cái lạnh của buổi đêm để chuẩn bị cho chuyến đi Thụy Điển ngày hôm sau, tôi tự nhủ thầm khi có điều kiện, nhất định sẽ trở lại nơi này vì đơn giản là tôi đã yêu thành phố này ngay từ khi đọc những câu chuyện cổ tích của Andersen và thật sự bị say đắm trong lần viếng thăm này. Mọi con đường đều có thể dẫn ra biển, những cơn gió se se lạnh và nắng hoàng hôn của mặt trời phương Bắc nhuộm vàng óng những ngôi nhà nghiêng nghiêng ấy đâu có dễ quên.