Phông chữ
Toàn bộ thư từ và hình ảnh mà nhạc sĩ Trịnh Công Sơn gửi cho Ngô Vũ Dao Ánh - người con gái là nhân vật trong nhiều tình ca của ông từ năm 1964 đến năm 1989 - được NXB Trẻ phát hành vào ngày 1/4.

Với cuốn sách mang tên Thư tình gửi một người, độc giả có dịp hiểu hơn hoàn cảnh ra đời những nhạc phẩm của Trịnh Công Sơn, đặc biệt là sự chuyển hóa trong nhận thức về cuộc sống của người nhạc sĩ tài hoa.

Thông qua những lá thư Trịnh Công Sơn gửi cô gái Huế có tên Ngô Vũ Dao Ánh, người đọc không chỉ cảm nhận được vẻ đẹp của tình yêu mà còn thấu hiểu những lo âu, dằn vặt triền miên của nhạc sĩ về kiếp người, về lòng tin và những điều tốt đẹp đang bị mai một dần trong cõi nhân gian. Bên cạnh gia tài đồ sộ về âm nhạc, cuốn sách được đánh giá là áng văn chương ấn tượng trong đời hoạt động nghệ thuật của ông.

Tập Thư tình gửi một người được thực hiện với hai loại ấn bản: thông thường và đặc biệt. Sách ra mắt nhân kỷ niệm 10 năm ngày mất của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn (1/4/2001 - 1/4/2011). Đầu sách này cũng ở trong số các ấn phẩm đặc biệt kỷ niệm 30 năm ngày thành lập NXB Trẻ (1981 - 2011).

Về sự ra đời của cuốn sách, ca sĩ Trịnh Vĩnh Trinh, em gái nhạc sĩ Trịnh Công Sơn, chia sẻ: "... những lá thư này không chỉ bày tỏ tình yêu thương vô hạn dành cho một người con gái mà còn là biểu tượng vĩnh hằng của tình yêu. Mặt khác, những dòng thư gửi Ánh - Hướng Dương còn giúp giải mã rất nhiều ca từ và ca khúc của Trịnh Công Sơn, những bài hát đến hôm nay vẫn sống mãi trong lòng người yêu âm nhạc của anh. Như những lá thư trong tập sách này vẫn sống mãi sau bao dâu bể cuộc đời. Trân trọng cảm ơn chị Ngô Vũ Dao Ánh đã cho phép gia đình chúng tôi được xuất bản cuốn sách."

NXB Trẻ cho biết, trong những lá thư, có khá nhiều từ tiếng Pháp cũng như có nhiều trích dẫn cần được chuyển sang Việt ngữ hoặc chú giải; công việc tạm dịch nghĩa và chú giải có thể chưa hoàn toàn chính xác với những gì nhạc sĩ Trịnh Công Sơn muốn nói trong thư. Vì thế, NXB này mong được bạn đọc góp ý để ấn phẩm (nếu) được tái bản trong tương lai sẽ hoàn chỉnh hơn.

"Dao Ánh. Dao Ánh. Dao Ánh.

Buổi chiều thật yên tĩnh. Anh đứng nhìn sự yên tĩnh đó rơi xuống từ một đầu cỏ, một con đường dốc, một nóc nhà rồi một thân anh. Hạnh phúc thật đơn sơ - Như một phép lạ thật mầu nhiệm bức thư Ánh đến ngay lúc này ném anh về một đỉnh cao ở đó, anh bàng hoàng nghe loài chim lạ hót. Anh xúc động như vừa tìm lại được một vẻ kỳ bí nào đã đánh mất.

Anh đốt lên điếu thuốc buổi chiều để ngửi mùi hoa cỏ dấy lên từ những tờ thư. Ôi hạnh phúc của một con người đã đi qua bao nhiêu con đường rộng, đã ướt bao nhiêu lần mưa, đã cúi đầu trên những con đường dốc sương mù. Sương mù. Làm sao anh có thể nghĩ được một buổi chiều như thế này lại cho anh có thư Ánh để đọc. Thật như một ân huệ của những ngày anh nằm heo hút ở đây mà nghe mình đánh mất dần tất cả..." (trích Thư tình gửi một người, NXB Trẻ).